Chuyện kể rằng có một người được dẫn đi tham quan cả 2 nơi: địa ngục và
thiên đàng. Nơi đầu tiên anh ta được dẫn đến là địa ngục.
Đến nơi
anh thấy khá đông người đang sống cùng nhau. Không khí khá nhẹ nhàng và
êm ái. Cũng đủ cả hoa trái, cây xanh, hồ nước. Cũng có các loại thức ăn.
Đủ cả. Điểm đặc biệt là tay mỗi người đều gắn với với 1 chiếc thìa dài
khoảng 1m.
Thế rồi người ta bắt đầu
ăn. Vì chiếc thìa quá dài nên không ai múc thức ăn cho vào miệng được.
Ai cũng đói. Thế rồi người ta bắt đầu la hét, chửi bới. Sau đó là gây
gổ, đánh nhau.
Cả địa ngục trở thành trận chiến với bao tang thương. Anh bạn của chúng ta sợ quá chạy bán sống bán chết.
Sau khi ra khỏi địa ngục, anh ta quyết định đi tham qua thiên đàng.
Trên này cũng vẫn cảnh hoa trái, sông nước và cây xanh. Thức ăn cũng đủ
loại. Và cũng như ở địa ngục, tay mỗi người đều gắn cái thìa dài khoảng
1m. Anh bạn của chúng ta lo lắng và đoán rằng sẽ lại xảy ra đánh nhau.
Rồi tang thương sẽ đến mà thôi.
Tuy nhiên đến bữa ăn, mọi người quây
quần bên nhau. Người nọ múc thức ăn bằng chiếc thìa dài cho người đối
diện. Tất cả cùng vừa ăn, vừa nói chuyện. Trước khi ăn họ cùng nhau tụng
kinh. Họ vô cùng thư giãn và vui vẻ. Họ thưởng thức các món ăn và vui
vẻ bên nhau.An lạc và thảnh thơi. Ăn xong họ cùng nhau đi dạo và ngắm
cảnh, đi nghe Phật thuyết pháp và bàn luận. Nhìn họ sống thật khoan thai
và hạnh phúc.
Trở về trái đất, anh bạn mới ngộ ra rằng, địa ngục và
thiên đường khá giống nhau. Sự khác biệt duy nhất là tình yêu thương và
sự đoàn kết, là sự giúp đỡ và sẻ chia, là tinh thần đồng đội và mong
muốn phụng sự. Anh hiểu rằng sự cho đi là để có tất cả, rằng nếu ta cứ
hết mình vì người khác thì ta đâu có thiếu gì. Rằng hạnh phúc không khó
có như người ta vẫn nghĩ. Rằng muốn lên thiên đàng là có thể lên được.
Được ngay.
Từ đó anh thay đổi cách sống. Từ ngày ấy anh xây dựng
thiên đàng ngay trong gia đình mình, tại cơ quan mình. Và thấy thật đơn
giản và thật kỳ diệu.
Tôi cũng học anh bạn này để xây dựng Vườn Yêu
Thương. Tôi cũng tự thiết lập tịnh độ ngay bây giờ, ngay ở đây, ngay
phút giây này. Tôi cảm nhận rất rõ sự nhiệm màu của cuộc sống và thấy
mình rất hạnh phúc và may mắn. Và bao người quanh tôi luôn biết cảm nhận
sự tuyệt diệu này mỗi ngày. Ai cũng mãn nguyện.
Còn bạn, hiện bạn đang sống ở đâu? Thiên đàng hay địa ngục?
(Nguyễn Mạnh Hùng)
Chuyện kể rằng có một người được dẫn đi tham quan cả 2 nơi: địa ngục và thiên đàng. Nơi đầu tiên anh ta được dẫn đến là địa ngục.
Đến nơi anh thấy khá đông người đang sống cùng nhau. Không khí khá nhẹ nhàng và êm ái. Cũng đủ cả hoa trái, cây xanh, hồ nước. Cũng có các loại thức ăn. Đủ cả. Điểm đặc biệt là tay mỗi người đều gắn với với 1 chiếc thìa dài khoảng 1m.
Thế rồi người ta bắt đầu ăn. Vì chiếc thìa quá dài nên không ai múc thức ăn cho vào miệng được. Ai cũng đói. Thế rồi người ta bắt đầu la hét, chửi bới. Sau đó là gây gổ, đánh nhau.
Cả địa ngục trở thành trận chiến với bao tang thương. Anh bạn của chúng ta sợ quá chạy bán sống bán chết.
Sau khi ra khỏi địa ngục, anh ta quyết định đi tham qua thiên đàng. Trên này cũng vẫn cảnh hoa trái, sông nước và cây xanh. Thức ăn cũng đủ loại. Và cũng như ở địa ngục, tay mỗi người đều gắn cái thìa dài khoảng 1m. Anh bạn của chúng ta lo lắng và đoán rằng sẽ lại xảy ra đánh nhau. Rồi tang thương sẽ đến mà thôi.
Tuy nhiên đến bữa ăn, mọi người quây quần bên nhau. Người nọ múc thức ăn bằng chiếc thìa dài cho người đối diện. Tất cả cùng vừa ăn, vừa nói chuyện. Trước khi ăn họ cùng nhau tụng kinh. Họ vô cùng thư giãn và vui vẻ. Họ thưởng thức các món ăn và vui vẻ bên nhau.An lạc và thảnh thơi. Ăn xong họ cùng nhau đi dạo và ngắm cảnh, đi nghe Phật thuyết pháp và bàn luận. Nhìn họ sống thật khoan thai và hạnh phúc.
Trở về trái đất, anh bạn mới ngộ ra rằng, địa ngục và thiên đường khá giống nhau. Sự khác biệt duy nhất là tình yêu thương và sự đoàn kết, là sự giúp đỡ và sẻ chia, là tinh thần đồng đội và mong muốn phụng sự. Anh hiểu rằng sự cho đi là để có tất cả, rằng nếu ta cứ hết mình vì người khác thì ta đâu có thiếu gì. Rằng hạnh phúc không khó có như người ta vẫn nghĩ. Rằng muốn lên thiên đàng là có thể lên được. Được ngay.
Từ đó anh thay đổi cách sống. Từ ngày ấy anh xây dựng thiên đàng ngay trong gia đình mình, tại cơ quan mình. Và thấy thật đơn giản và thật kỳ diệu.
Tôi cũng học anh bạn này để xây dựng Vườn Yêu Thương. Tôi cũng tự thiết lập tịnh độ ngay bây giờ, ngay ở đây, ngay phút giây này. Tôi cảm nhận rất rõ sự nhiệm màu của cuộc sống và thấy mình rất hạnh phúc và may mắn. Và bao người quanh tôi luôn biết cảm nhận sự tuyệt diệu này mỗi ngày. Ai cũng mãn nguyện.
Còn bạn, hiện bạn đang sống ở đâu? Thiên đàng hay địa ngục?
(Nguyễn Mạnh Hùng)
No comments:
Post a Comment